ANH YÊU EM MẤT RỒI VỢ NGỐC Ạ

Màn đêm ở đầu cuối cũng dần dần buông xuống, tiếng động cơ xe gầm rú dưới sân của khu biệt thự nghỉ dưỡng rộng khủng rồi tắt lịm đi, thông báo hiệu Hàn Thiên Khánh vẫn trở về.

Bạn đang xem: Anh yêu em mất rồi vợ ngốc ạ

Tuệ Nghi ngồi trong phòng đọc sách nhưng mà ko khỏi lo lắng, mặc dù nói là đọc sách cơ mà cô tất cả lọt được chữ như thế nào vào đầu đâu.

Chỉ riêng chiếc chuyện xem xét về bài toán cô bị anh chiếm mất nụ hôn đầu thôi là sẽ thấy lâng lâng rồi, huống hồ tối nay còn bị tập trung vào chống riêng nữa chứ, bảo sao nhưng mà cô ko sợ đến được.

Đang quan tâm đến vẩn vơ thì Tuệ Nghi bị một giờ đồng hồ nói tạo cho giật thót cả mình, ngay chớp nhoáng cô trường đoản cú từ quay đầu ra phía cửa ngõ nhìn fan đó.

- Tuệ Nghi, thiếu thốn gia cho gọi con đấy ! - Vú Phương thanh thanh nói.

Hóa ra là bà, làm cô cứ tưởng ai cơ chứ ! Tuệ Nghi thở dài một cái rồi gật đầu, vú Phương cũng bởi vậy nhưng mà lui xuống sau khoản thời gian đã xong xuôi xong nhiệm vụ.

Bước ra khỏi phòng, Tuệ Nghi không nguy hiểm đi mỗi bước một lên chống riêng của đất nước hàn quốc Thiên Khánh, vừa đi cô vừa run lẩy bẩy tưởng chừng như đứng giữa Nam cực vậy.

Trước phương diện cô hiện thời đã là cửa ngõ phòng của anh, nhưng vì sao cô lại ko có đủ anh dũng để gõ cửa phòng. Chắc là do lo lắng quá độ đề nghị Tuệ Nghi đã hết đi sự gan dạ cần thiết trong khi này.

Sau khi bình tĩnh lại, ở đầu cuối cô cũng đưa tay lên gõ nhẹ vào cửa bố cái một cách thanh lịch và đứng đó mong chờ hồi âm.

Chẳng bao lâu, một tiếng nói lãnh đạm và thừa đỗi rất gần gũi với Tuệ Nghi vang lên.

- Vào đi. - Hàn Thiên Khánh nói.

Nhận được sự chấp nhận của anh, Tuệ Nghi rước lại bình thản và hít một khá thật sâu sau đó mở cửa ngõ phòng cách vào.

Đập vào mắt cô là hồ hết kệ sách cao lênh khênh, các vô số kể. Trên sẽ là muôn vàn số đông quyển sách đầy đủ thể loại mà cô hằng ao ước đã đạt được một lần.

Hàn Thiên Khánh đang ngồi trên ghế sofa, tay ráng một cuốn sách dày cộp cùng đọc nó. Thấy Tuệ Nghi, anh bỏ quyển sách kia xuống với ra hiệu mang lại cô ngồi xuống bên cạnh mình.

Vẫn vẫn đang còn ngẩn ngơ trước phần nhiều gì cơ mà mắt mình chú ý thấy, Tuệ Nghi vừa đi vừa ngắm nhìn và thưởng thức chúng ko rời do đó ko chú ý mà đâm sầm vào trong 1 kệ sách.

- Cẩn thận. - Trước cơ hội đó, Hàn Thiên Khánh đã hét lên với lao nhanh đến nhưng ngoài ra là Tuệ Nghi ko nghe thấy.

Sau cú va chạm bạo dạn vừa rồi, sách từ trên kệ rơi xuống nhiều bên cạnh siết, nói cách khác là tất cả bao nhiêu quyển thì rơi không còn bấy nhiêu.

Tuệ Nghi có thể cảm nhận được và nghe thấy giờ đồng hồ chúng đụng vào mặt đất khôn xiết mạnh, nhưng nguyên nhân cô lại chẳng thấy đau gì cả.

Chợt nhận thấy rằng có một thân hình vạm đổ vỡ đã bít chắn cho chính mình - ko ai khác bên cạnh Hàn Thiên Khánh, Tuệ Nghi bất chợt thấy cực kì cảm động.

Cô ngước lên nhìn khuôn phương diện soái ca của anh ý đang nhăn lại chịu đựng cơ mà ko khỏi nhức lòng, nhì tay anh gồng lên cùng vòng qua đầu cô, cả body to béo của Hàn Thiên Khánh dường như ép sát lấy thân thể bé dại bé của Tuệ Nghi nhằm bảo vệ.

- Anh ko sao chứ ? - Tuệ Nghi lo ngại hỏi anh.

Sau lúc sách đã ngừng rơi xuống, Hàn Thiên Khánh vơi nhàng quăng quật tay anh ra và đứng trực tiếp dậy, nhưng có lẽ rằng anh bị chấn thương ko hề nhẹ cũng chính vì số lượng sách lên tới hàng trăm quyển cơ mà mỗi quyển khoảng chừng 500 trang thêm vào đó phần bìa cứng nữa.

Nếu như đó là 1 trong người thông thường thì đã ko thể làm sao mà kháng cự được lâu, mà lại Hàn Thiên Khánh từ bỏ lúc nhỏ dại xíu đang rèn luyện những loại võ thuật nên so với chuyện này cũng ko cần là to tát lắm, chỉ là vết thương quanh đó da thôi.

- Anh bao gồm nghe thấy em nói gì ko vậy ? Mau trả lời em đi ! - Tuệ Nghi nóng sắng nhìn anh.

Thấy cô như vậy dù rằng Hàn Thiên Khánh ko sao, nhưng mà lại nổi máu mong mỏi trêu nghịch cô một chút. Anh vờ vịt khụy xuống đất rồi bất tỉnh đi như là thật khiến Tuệ Nghi lo mong chết.

- Anh bị sao vậy ? Đừng có tác dụng em sợ mà. - Tuệ Nghi hét lên, nước mắt ban đầu tuôn ra giàn dụa.

Xem chừng là Hàn Thiên Khánh đã thành công lừa được Tuệ Nghi rồi, dẫu vậy chẳng được bao thọ thì cô đã và đang gọi chưng sĩ riêng cho khám.

Xem thêm: Gặp Nhưng Ko Ở Lại Lyrics - Lời Bài Hát Gặp Nhưng Không Ở Lại

Vì Hàn Thiên Khánh quá nặng lên Tuệ Nghi không thể nào mà dìu anh lên ghế mang đến được, yêu cầu cô phải đặt anh nằm yên như vậy cho tới khi ông bác bỏ sĩ cơ đến.

- thiếu thốn gia bị gì vậy ạ ? - Ông bác sĩ hỏi.

- Tôi cũng ko biết nữa, anh ấy sau khoản thời gian bị sách rơi vào người thì chết giả đi luôn. - Tuệ Nghi nói, cô vừa nói vừa sụt sịt.

- bằng này sách sao ? với thể lực của thiếu thốn gia thì...... - Ông chưng sĩ nhìn bao phủ và đang định nói toẹt móng lợn ra thì bị anh giật nhẹ đuôi áo lên im luôn luôn ko dám nói nữa.

- Thì sao ạ ? - Tuệ Nghi băn khoăn lo lắng hỏi.

- À.... Thì...thì...thì khôn cùng nghiêm trọng. - Ông ta nói đại đi cho xong chuyện, Hàn Thiên Khánh ở phía sau nghe thấy nhưng mà hài lòng, và đúng là ko uổng công anh trả lương cao mang lại ông ta.

- Nghiêm trọng ra làm sao ạ ? - Tuệ Nghi ngây thơ hỏi.

- bài toán đó thì nhằm tôi khám đến thiếu gia mới biết được, phiền tè thư tảo ra nơi khác một tí ạ ! - Ông chưng sĩ bắt đầu nói khoác.

Tuệ Nghi cũng nghe lời quay mặt đi nơi khác chờ đợi, đằng sau chỉ còn lại ông ta cùng với Hàn Thiên Khánh đang rỉ tai to nhỏ dại với nhau.

- hiện nay tôi đọc cái gì thì ông nói theo là được, hiểu không ? - Anh thì thầm vào tai ông ta và nhận lại được cái đồng ý đồng ý.

Thế là vở diễn kịch giả bệnh bắt đầu.

- Theo tôi thấy thì thiếu thốn gia đã trở nên gãy 10 đốt xương sinh sống và buộc phải băng bó lại. - Ông ta nói.

- Ông ước ao giết tôi à ? 1 thôi. - Hàn Thiên Khánh trợn tròn mắt bắt nạt dọa, anh nói bé dại với ông ta.

- À lộn, 1 đốt xương sống. - Ông ta sửa lại.

- và lục tủ ngũ tạng bị thiếu hụt xương - Ông ta nói tiếp, ngay lập tức khi dứt lời thì lại cảm nhận sự hăm dọa của hàn quốc Thiên Khánh.

- Sao cơ ? - Tuệ Nghi hỏi lại.

- Xin lỗi, ý của tôi là lục lấp ngũ tạng của thiếu gia bị tổn thương. - ông ta cười cợt xòa, Hàn Thiên Khánh chính vì như vậy mà cơ mặt cũng dãn ra đôi chút.

- vì sao lại rất lớn quá vậy ? - Tuệ Nghi nức nở hỏi ông tạo cho ông ta có phần bối rối.

- À thật ra thì thiếu hụt gia còn bị thiếu hụt sự ân cần của tè thư trong thời gian gần đây nên bị suy nhược khung người rất nặng. Tiểu thư cần được tránh nặng nề lời và tất cả những hành động mạnh thì bệnh của thiếu gia mới có thể khỏi được. - Ông ta nói ra được câu này nhưng mà vã không còn cả mồ hôi.

Hàn Thiên Khánh thích hợp phẩy tay ra hiệu bảo ông ta ra về, cấp tốc như cắt ông ta đã xin phép Tuệ Nghi lui xuống và nhận được sự đồng ý của cô.

Khi ông ta vừa đi ngoài thì Tuệ Nghi dìu dịu đến bên anh và khóc nức nở trên ngực anh như một fan mất ck vậy.

Hàn Thiên Khánh bởi vì vậy mà cũng cảm xúc mình tất cả phần hơi quá xứng đáng với cô, tuy thế chỉ có như vậy thì Tuệ Nghi mới hoàn toàn có thể hết giận anh được. Đành đề nghị vậy thôi !

Sau một hồi nghe cô khóc cạn toàn quốc mắt thì Hàn Thiên Khánh cũng ko đành lòng nghe thêm nữa yêu cầu anh sẽ tự phá đi kế hoạch thuở đầu của mình, đúng là nhân vật khó qua ải mĩ nhân.

- Ai ya, ồn ào chết đi được, khóc đồ vật gi mà khóc. - Hàn Thiên Khánh mở mắt ra với ngồi dậy trước sự kinh ngạc của Tuệ Nghi.

- Sao anh lại........- Tuệ Nghi ngạc nhiên quá ko thể hiện lời.

- Sao với trăng đồ vật gi ? là do tên bác sĩ tê đã đến tôi uống thuốc giảm đau rồi yêu cầu đỡ nhức đi chứ sao. - Anh cau mi nói dối như đúng rồi ý.

- Vậy thì tốt quá ! Anh mau về phòng ở đi ko nó nhức lại thì chết. - lời nói ngây thơ của Tuệ Nghi tạo cho Hàn Thiên Khánh nhảy cười.

Anh đồng ý rồi vùng lên trở về phòng của chính mình như chưa tồn tại chuyện gì xảy ra. Về tối hôm ấy qua đi nhưng suốt đêm Tuệ Nghi lại chẳng ngủ nói được một phút vị quá băn khoăn lo lắng cho bệnh lý '' nan y '' của hàn Thiên Khánh nhưng mà chỉ bao gồm cô mới hoàn toàn có thể chữa được.

Liệu cô tất cả nên tha thứ mang đến anh tốt ko thì chap sau đã biết.

***************************************************************

* người sáng tác sắp thi học tập kì rồi và chắc chúng ta cũng vậy. Một thể mình xin chúc mọi tín đồ thi thiệt là giỏi nha !

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *