Review được viết nhầm mục tiêu lưu trữ truyện đang đọc và được xem như nhật ký vậy á! MenuBỏ qua nội dung
Link edit: bòng Xanh
Sau khi bị học tra cùng bàn ko cần an ủi ám ảnh, tui thường xuyên đến với cùng một bộ tx thanh xuân vườn trường xinh đẹp phô mai que khác: chúng ta cùng bàn cậu tỉnh apple lại đi.
Từ cái brand name truyện cùng văn án có thể thấy sơ sơ đấy là một bộ hài rồi. Cơ mà nói ra thì nó ko hài mấy thým ợ, cần nói là đọc mà cười ỉ* mới đúng :))))))). Lâu rồi mới đọc một bộ mặn mòi trên từng nhỏ chữ vậy luôn.
Trong truyện này không tồn tại một ai quan tâm đến bình thường, tự công tới thụ, từ phụ vương đến mẹ, từ chúng ta cùng trường cho thầy giám thị, không ai mà ko tấu hài không còn á. Thiệt sinh sống đời chưa từng thấy ai kéo bè kéo phe cánh đánh nhau cho đã kết thúc chớp mắt trở nên đại hội dấn đồng hương, chớp mắt cái nữa thành tổ chức dã ngoại, mang đến khi chạm mặt thầy giám thị còn có thể chuyển thành buổi học tập phụ đạo kế bên trời :)))). Tới đòi nợ trong này cũng căng thẳng nữa, đòi nợ nhưng mà thấy bé nợ bị suyễn hại quá đi thiết lập nước mang đến nó uống, xong xuôi còn lấy xe chở đi bệnh viện :)))) mệt nhọc thiệt luôn á!
Cái đoạn comeout của đôi bạn trẻ cũng dị thường nữa, đang không khí căng thẳng, bố mẹ còn chưa kịp nói năng gì hai bạn tự ôm đồm nhau kết thúc đè ra đánh lộn :))). Bạn ta comeout bị phụ huynh đánh, hai bạn nhỏ tuổi này thì trường đoản cú xử luôn luôn :))).
Công quân du ngoạn :))) trong này sẽ không biết đề xuất nói sao luôn á, mạch não của ổng tính ra là vòng vèo tốt nhất truyện. Vào tối xưng “chị em tốt” cùng với thụ, đối chiếu thụ với con chó ổng nuôi, kết thúc về sau yêu nhau còn “anh yêu thương em như chó yêu thương cứt” chiếc đcm :)))). Ổng gồm một điểm lưu ý là không nói không cười thì còn bình thường, chứ há mồm một cái là như thiểu năng :))), cười cợt mệt cùng với ổng.
Bạn thụ Đồng Đồng vào này cũng không lose kém, bi thiết thì làm bài xích thi, tức cũng làm bài bác thi, giận ông chồng cũng làm bài bác thi, tới vẫn đ* nhau ná thở cũng giải bài bác thi được :)))), mang đến quỳ với thiết lập cấu hình của người sáng tác luôn.
Mấy thým trong bình luận có nói là truyện này còn có “quy tắc 3s”, tức nghĩa là chỉ việc bạn vừa bắt đầu cảm động không được 3s sẽ ảnh hưởng nhân vật dụng trong này làm cho câm nín rồi phải phì cười cợt lập tức. Thật sự luôn, vừa đọc mấy chiếc đang rưng rưng là hệt như rằng bị đập ngay lập tức câu thoại như thế nào đó làm cho nuốt ngược nước mắt lại.
Mà truyện hài hài vậy chứ tới khoảng chap 50 tui thấy nó nản nản rồi, kiểu tình tiết cứ đều đều hài hài vậy hoài á. Ấy vậy nhưng vừa chán ngừng giông tố kéo mang lại quật ngay vào phương diện không trượt phát lào luôn. Tui còn nghĩ có thể lại “quy tắc 3s” ấy mà, dẫu vậy mà tình hình mấy chương đó thì trầm trọng, nặng nề hà thật.
Tính ra tiếp tục hai bộ vườn ngôi trường tui đều tìm được tình cảm gia đình và thầy trò ấm cúng trong đó. Gia đình của thụ mặt này dễ thương lắm luôn, dễ thương và đáng yêu hết cả nhà. Còn bên công thì thuở đầu tưởng gắt gỏng nặng nề hà lắm, mang đến độ ổng cần bỏ nhà ra đi, ai dè sau này cũng rặt một đơn vị dân Đông Bắc quan sát dữ tợn cơ mà thật thà hết cả. Có chăng là dân Đông Bắc này khá bị giàu quá thôi :))). Thầy công ty nhiệm trong này cũng dễ dàng thương, chặt chẽ nhưng bảo vệ học trò, lại còn biết thông cảm cho thực trạng của học trò nữa.
Tính thông thường thì tui chấm truyện này 8,5/10 bởi tấu hài cựk mạnk, lối quan tâm đến của nhân trang bị không được bình thường :))) tình cảm của nhân đồ vật chính, của gia đình, bạn bè, thầy trò dễ dàng thương, nhiều đoạn cua gắt mong văng khỏi xe luôn á. Đọc giải trí lắm mấy thým, hài bất tỉnh nhân sự lên ngất xuống luôn á, thề! :)))
Bonus thêm một câu của người sáng tác mà tui hơi ấn tượng: “Thay thay đổi là thời gian, không biến hóa là thanh xuân.”