Giã từ bỏ cõi tạm, ông Đức mang theo ước nguyện dở dang của cả đời mình là “lọc sạn” trong số những giai thoại về cha, tín đồ được ca tụng là Công tử bạc bẽo Liêu danh tiếng một thời.
Chẳng đề xuất do ông gắng tỏ ra như vậy. Nó là loại gen của dòng dõi hào hoa, a ma tơ nên khiến cho ông chỉ chiếm ngay được cảm tình của mọi tín đồ từ lần gặp mặt đầu tiên.
“Tàn cảnh vàng son”
Lần chạm mặt gỡ ấy, ông không kể nhiều về hồ hết thăng trầm của cuộc sống mình. Ông nắm tắt cuộc sống mình bằng câu “tôi xuất hiện khi mái ấm gia đình đã tàn cảnh xoàn son”.
Sau câu nói ấy, ông yên thinh. Ông kiếm tìm một chút lắng đọng để có thể nói rằng ra một cách sống động nhất về nỗi trằn trọc suốt bấy lâu của mình. Ông thèm khát được gạn lọc, nhặt hồ hết hạt sạn trong không ít giai thoại về thân phụ của mình, Công tử bội nghĩa Liêu.
Ông vai trung phong sự: “Tôi được hỏi nhiều về ba. Tôi cũng đọc các tài liệu về ông ấy. Ráng nhưng, điều tôi thấy những nhất và khiến tôi bi hùng nhất là mọi bạn nghĩ, đọc về bố tôi không nên quá”.
![]() |
Ông trằn Trinh Đức chụp hình ảnh cùng khách tại một khu du lịch tại tỉnh bạc bẽo Liêu vào thời điểm năm 2012. |
“Thậm chí gồm có tài liệu, phim hình ảnh thông tin chưa đúng chuẩn khiến tín đồ đời hiểu nhầm về nhân cách cha tôi, làm ảnh hưởng đến cả loại họ của tôi. Tôi rất buồn và hy vọng rất có thể gạn lọc, vứt bỏ những dòng chưa đúng, chưa đúng mực này”, ông trăn trở.
Những năm còn sống, mọi khi ai đó chạm chán và biết ông là con trai Công tử bạc Liêu họ rất nhiều cố hỏi ông về chuyện “Công tử bạc tình Liêu đốt tiền làm bếp trứng, nấu chè, về phần đông mối tình đang đi vào huyền thoại của vị công tử giàu độc nhất vô nhị xứ nam Kỳ lục tỉnh.
Trước khi tìm được câu vấn đáp từ ông, trong tâm trí những người dân ấy, Công tử bội nghĩa Liêu nai lưng Trinh Huy là fan hào hoa phóng túng, chỉ biết đùa ngông... Thậm chí là một thành phần người dân có những nhìn nhận không mấy khách hàng quan, thiếu thốn thiện cảm về nhỏ người nổi tiếng này.
Ông Đức kể: “Ai cũng nghĩ cha tôi chơi ngông, say mê phô trương thanh cố đến bất chấp và coi thường đồng tiền trong lúc thời điểm đó, tín đồ dân vẫn đói khổ. Ví dụ như chuyện tía tôi cài máy bay. Lúc đó, bạn đời chê bai ba tôi dữ lắm”.
“Thời điểm đó, ông là người nước ta thứ 2 cài đặt được máy cất cánh sau vua Bảo Đại. Thay là người ta nói ông nghịch ngông, mê thích phô trương thanh thế, tự cho doanh nghiệp ngang hàng vua chúa. Nhưng thực tiễn không yêu cầu như vậy”, ông đề cập thêm.
Ông Đức giải thích việc Công tử bội bạc Liêu quyết định mua máy cất cánh là cả một sự tiến bộ. Đó là cách áp dụng khoa học kỹ thuật văn minh vào sản xuất nông nghiệp trồng trọt chứ không phải ông đang chơi ngông.
Ngoài việc mua máy cất cánh để đi thăm những ruộng lúa, ruộng muối hạt bạt ngàn, Công tử bạc Liêu còn sử dụng phương tiện đi lại này vào việc phun dung dịch trừ sâu mang lại lúa. Ông học tập tập cách làm tiết kiệm chi phí sức lao động, ko gây gian nguy cho sức khỏe tá điền này từ bỏ phương Tây.
Dẫu vậy, chắc hẳn rằng việc làm ấy còn quá mới mẻ so với thời đại thời gian bấy giờ. Vậy nên ông bị cho là người chơi ngông, nghịch trội, thích bỏ tiền qua cửa sổ.
Dở dang cầu vọng một đời
“Hơn thế, năm 1947, hưởng trọn ứng lời kêu gọi của túng thư thức giấc Ủy tỉnh bạc đãi Liêu, ông nhì Sớm, bí danh è Văn Phong, cha tôi còn tham gia trợ giúp cách mạng bởi thóc gạo cùng thuốc men”, ông nói thêm.
Tuy vậy, những tin tức này không nhiều được fan đời kể đến. Điều khiến cho vị công tử giàu tuyệt nhất xứ phái nam kỳ dịp bấy giờ danh tiếng hơn cả là giai thoại đốt tiền nấu trứng, nấu chè “để giành gái” với Bạch công tử Lê Công Phước.
Một thời, giai thoại này cũng được chính người nhà Hắc công tử trần Trinh Huy bàn tán. Cho đến bây giờ, dân gian vẫn truyền miệng 2 câu thơ: “Nghe danh Công Tử tệ bạc Liêu/Ðốt tiền nấu ăn trứng tỏ ra bản thân giàu!” để kể nhớ về giai thoại này.
Thế mà lại ông Đức khẳng định, đây là chuyện tô vẽ của bạn đời, hoàn toàn không gồm chuyện Công tử bạc Liêu đốt tiền theo nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
![]() |
Một góc nhà đất của Công tử bạc Liêu. (Ảnh chụp năm 2012). |
Ông Đức kể: “Trước đây, lúc giai thoại này bước đầu xuất hiện, fan ta đồn đại các lắm. Từ đầu đến chân trong công ty tôi cũng bàn tán. Thậm chí còn có người thân cận với tía còn táo tợn hỏi ông về chuyện này. Song, tía tôi phần nhiều gạt đi và nói chính là chuyện ngồi lê đôi mách của thiên hạ”.
“Lúc bấy giờ, ông nội tôi, Hội đồng Trạch quản lý gia sản siêu chặt. Vày vậy, tuy nhiên ba tôi rất có thể tiêu bạc tình trăm bạc tình ngàn nhưng lại cũng không đủ can đảm đem chi phí ra đốt tiền như vậy. Đặc biệt với 1 con fan chịu tác động rất dũng mạnh của văn hóa phương Tây, bố tôi sẽ không còn chứng minh khả năng bằng hạ sách đó”, ông nói thêm.
Ông Đức cũng quyết đoán chưa lúc nào nghe cha mình cũng tương tự gia đình tin tức về việc này. Nuốm nên, ông đến rằng, giai thoại trên “chỉ là những lời đồn thổi đại, thêm thắt của dân gian” nhưng mà thôi.
Ngày còn sống, lúc làm hướng dẫn viên du lịch du lịch, buôn bán sách viết về thân phụ mình tại Dinh thự Công tử bội nghĩa Liêu, ông Đức cố gắng thông tin lại các giai thoại chưa đúng về nhân vật nổi tiếng này. Mỗi khi ai đó lắng nghe, cảm thông sâu sắc với những phân tích và lý giải của mình, ông phần đa nở thú vui rất tươi.
Những thời gian như thế, cơ phương diện ông giãn ra, để lộ sự thỏa mãn, từ bỏ hào. Ông từng nói, ông tiếc nuối vì cảm thấy không được sức viết sách, gửi gắm vào đó đông đảo trăn trở, nỗi niềm của mình.
Thế nên, điều ông có thể làm là photo cuốn sách viết về Công tử bạc bẽo Liêu với văn bản ông nhận định rằng khá chính xác và vừa đủ hơn cả. Ông gửi tặng ngay sách này cho bằng hữu hoặc bán ra cho người cần.
Hơn cả mục đích mưu sinh, việc làm này giúp ông với bớt nỗi đau không tìm ra cách rất tốt để thông tin lại đúng đắn các giai thoại về người thân phụ của mình. Tuy vậy, những cố gắng của ông đến hiện nay vẫn còn dang dở. Và bao gồm lẽ, khi từ giã cõi đời, ông cũng mang phần đa dang dở ấy theo bản thân về miền xa.