Đi Vào Nhân Cách Phân Liệt

Tinh linh không phân biệt nam giới nữ sao? Tiêu Hòa tỏ vẻ ta ít đọc sách mi đừng gạt ta a!

Nhưng sự thực chính là tàn khốc như thế, Tiêu Hòa hồi tưởng lại, vô cùng khiếp sợ phát hiện từ lúc đi vào thế giới này đến giờ, Tinh linh hắn nhìn thấy tất cả đều là nam giới, không có một nữ giới nào…

Tiêu Hòa cảm giác tam quan tiền của mình bị trùng kích nghiêm trọng, cả nửa ngày mới tỉnh táo lại.


Được rồi… Không chia nam nữ thì không chia, ngược lại Tinh linh là thụ sinh, không cần sở hữu thai sinh con nên phụ nữ không có công dụng cũng phải.

Về phần phát tiết gì gì đó, Tiêu Hòa lạc quan mang đến rằng Tinh linh là sinh vật tao nhã thuần khiết khẳng định không muốn làm ‘chuyện kia’, vì thế họ cũng không cần cái gì tê cái gì kia!

Nhất định là vậy! Đảng ngay lập tức thẳng Tiêu Hòa tự động viên mình, đây nhất định không phải thế giới của gay!

Tuy tiếp nhận thiết lập này rồi nhưng Tiêu Hòa vẫn chưa yên tâm lắm, hắn càng ngày càng muốn tìm được Phàn Thâm, hoàn thành nhiệm vụ rời khỏi nơi quỷ quái này.

Chỉ là lòng hắn sốt ruột nhưng không có biện pháp gì.

Thế giới này so với tưởng tượng của hắn phải lớn hơn nhiều, mà muốn tìm một người ở đây càng trắc trở như đãi cát tìm vàng, mò kim đáy biển.

Càng không nói tới hắn bị Corwin quấn chặt không có cơ hội đi tìm một mình.

Mà rời khỏi Corwin thật, Tiêu Hòa lại lo mình bị lạc trong cái thế giới này.

Nói tầm thường trước tiên cứ ổn định đã! Chờ hắn hơi quen thuộc thuộc rồi thì nghĩ cách thoát khỏi tiểu Tinh linh tự mình đi.

Tiêu Hòa dọc một đường đi như lạc vào cõi thần tiên, mà tiểu Tinh linh Corwin sức lực cực lớn đã kéo hắn ra khỏi cửa, chạy một đoạn đường dài.

Đợi đến khi Tiêu Hòa ý thức được hai người họ đang đi tới thành Tinh Lam, lập tức cuống lên.

Cái quái gì vậy, việc cấp bách bây giờ không phải nhớ tam nhớ tứ mà là làm sao né tránh cái chuyện báo danh hố phụ thân kia!

Cùng một người đàn ông khiêu vũ gì gì rất khoa trương(1) đó, càng chưa nói tới còn phải đi gia nhập tầng tầng tuyển tú, rất là nhục nhã đó!

Thà chết không đi! Đây là bốn chữ to đùng đọng lại trong óc Tiêu Hoà.

Nhưng ngay lập tức lúc Tiêu Hòa chuẩn bị vừa đấm vừa xoa ứng phó tiểu Tinh linh Corwin, hắn mạnh mẽ ngẩng đầu lại lập tức choáng váng .

Đây là một cái quảng trường khổng lồ hình tròn, thềm lót lam ngọc, nền lót thuỷ tinh, ánh mặt trời phủ khắp như tầng tầng kim sa rực rỡ chiếu xuống nền đất hào quang.

Nơi này mỹ lệ khiến người ta cảm giác như ở Thiên Đường, nhưng thứ làm Tiêu Hòa không cách nào dời tầm mắt đi lại là pho tượng khổng lồ dựng ngay giữa quảng trường.

Đó là một Tinh linh tóc bạc chói mắt như ngân hà rơi rụng, trường bào lộng lẫy lại như dòng suối yên ả, tuy nhiên hoa văn trang trí xinh đẹp nhất cũng không sánh bằng nửa phần dung mạo y, y tắm mình dưới ánh mặt trời, tầm mắt nhìn thẳng xanh thăm thẳm cơ như hứng chịu ngàn vạn năm hồng hoang biến đổi.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *