Đồ Đầu Gấu Tôi Yêu Em

Đứng đối lập với hắn , nó nhìn bằng con mắt khác nhau , không giống với lần trước hắn thấy – một bé mắt chứa đầy niềm say đắm của trơn rổ cùng sự quyết trọng điểm , còn giờ là một trong con đôi mắt như nhìn thấu hắn , như ao ước biết được điều gì đó.Bóng vẫn trong tay nó , nó đập đi dạo bóng một thời điểm rồi quá qua hắn. Nhưng toàn bộ không còn đơn giản như nó nghĩ. Hắn đã chặn bóng lại , trù trừ nó vẫn nghĩ gì mà không hề giành giật như lần đấu trước nữa . Qua đôi mắt nó , hắn cười , thú vui nửa miệng cùng nghi bàn bằng cú nhảy nhảy nhẹ nhàng, lần này bóng ở tay hắn. Quan sát thẳng vào đối mắt rất gần gũi trước khía cạnh hắn chốc lát lơ đãng và nó vẫn bắt được thời cơ đó lao lên rước bóng , nhưng lại trong tích tắc ngắn ngủi , hắn đã quay cả khuỷu tay vào đầu nó để lấy bóng. Cường cùng Duy trợn mắt đề xuất nhìn vào sân bóng , Long và Hoàng vẻ băn khoăn lo lắng hiện rõ lên ở trên khuôn mặt. Nó vấp ngã . Trước mắt nó tất cả đang con quay cuồng. Nó ngồi gục xuống, ngửa mặt đề nghị nhìn hắn nghi bàn tiếp theo. Duy dấn thân sân đỡ nó bịt :- Ch….. Không Anh , bản thân về thôi .- Không. Vứt anh ra đi. Anh không vấn đề gì _ nó chú ý Duy nói bằng giọng nói cưng cửng quyết.- Anh điên hả. Đi về cùng với em.- Đã nói là chẳng sao mà. Em ra phía bên ngoài đi _ nó đứng dây rồi đẩy Duy ra khỏi sân.- đầy đủ chưa vắt _ hắn nặng nề chịu- thường xuyên thôi. _ nó cười cợt . Hắn thừa nhận ra điều ấy vì mắt nó tương đối nheo lại.- Tổt thôi. _ lại nữa , một thú vui nửa miệngKhông hiểu vày sao cứ bắt gặp nó ngăn hoặc giật bóng hắn đều mong mỏi đẩy nó ra chứ không còn muốn dùng đến cú đấm một ít nào. Mà lại nó không sở hữu và nhận ra điều ấy , ánh mắt nó duy nhất quan sát vào quả bóng cùng những cách chuyển và biện pháp lấn láng của hắn. Nó cứng đầu , dù sẽ quan ngay cạnh kĩ nhưng các lúc nguy hiểm nó luôn dấn thân để mang bóng , và tất nhiên theo bức xạ hắn có thể đấm , đá , làm bất cứ điều gì để khiến nó kiêng xa gồm bóng cam vô tình đó. Chỉ mới 20’ phút đầu thôi nó đã không biết bao nhiêu lần đo sàn . Mỗi lân như vậy hắn chỉ quan sát rồi con quay đi , không mỉm cười , ko nói , không một chút xúc cảm , nhưng hai con mắt hắn đã ngày trở đề nghị sâu hơn cùng lạnh hơn hết sức nhiều. Hắn thiếu hiểu biết vì sao mặc dù thế Long với Hoàng hoàn toàn có thể biết là vì sao. Hắn vẫn đang quan tâm đến về nó , lửa vào hắn vẫn không tắt đi dù đã có được đấu với những người mà hắn yêu cầu. Nhưng hợp lý và phải chăng hai fan họ vẫn không nhận ra ánh nhìn của người chơi bóng khôn xiết đỗi thân quen như hắn đã quan sát thấy.Với nó lúc này , dù có cứng rắn cho mấy , có khỏe khoắn tới đau nhưng lại thực sự yêu cầu nói rằng nó đang rất đau , body , không một nơi nào thoát cả . Nếu như là nó của các ngày bình thường nó còn phải thốt cần chứ đằng này nó là 1 trong những người không tới ngày ra viện , tín đồ vẫn chưa khoẻ hẳn vậy mà nó vẫn gắng đi . Những người dân bị thương phía bên ngoài nhìn nó , thấy áy náy và một chút ít có lỗi , vì chưng nó đến vì thế nó mới thành ra do vậy . Nó vẫn đứng trong sân khi tỉ số bây chừ là 26-0. Nó cảm nhận như người nó ao ước lả đi , từ đầu đến chân nó hy vọng nghỉ ngơi lắm rồi , vậy mà trù trừ nó mang đâu ra lí trí cùng đứng trên kia nữa. Muộn rồi. Trên sân bây giờ vắng bóng không còn ai ngoài 6 fan , 2 đội không còn xa lạ nó , hắn , Cường , Duy , Long và Hoàng.Chưa khi nào nó ra sân nhưng không nghi được một điểm làm sao như lúc này , bóng luôn ở phía hắn , nó không đủ tài năng để chạy lên rước bóng , khi khung hình nó công sức của con người để chạy cũng đã không còn. 2 cánh tay săn chắc mạnh khỏe của hắn luôn tìm mọi cách để giữ bóng cho mình , các lần nó nó bửa xuống sảnh , Duy cùng với Cường còn cảm thấy đau rộng nó. Nhưng mà không ai hoàn toàn có thể vao sân , khi nó nhìn thẳng mắt 2 tín đồ và nói rằng “ Anh và Duy cứ thử bước vào xem , em không dĩ nhiên mình sẽ làm gì nữa đâu , em biết kỹ năng và sự chịu đựng của bản thân nó mang đến đâu .” chính vì vậy mà 2 fan họ giờ đồng hồ chỉ biết đứng không tính thôi . Nếu nó không nói thì chắc hẳn rằng nó đã không còn ở sân giờ này nữa.Nó ngửng mặt đề nghị , đấy là lần trước tiên từ đầu trận tơi giờ đồng hồ nó chú ý thẳng vào hai con mắt của hắn . Nó thấy sự khác nhau . Khựng lại trong vòng 1 giây , nó lao lên . Một chân đạp đề nghị đùi hắn và người cúi xuống luồn tay mang bóng , phản bội ứng của một mong thủ chuyên nghiệp hóa hắn quay trở về một cách gấp rút , tuy nhiên thật rủi ro tốc độ của nó , hắn ngoạn mục tượng nối. Nó ném bóng từ gạch 3 điểm không sai lệch một 1 chút nào , nó cười với quay tín đồ lại. Giáp với mặt nó bây giờ là hắn – nhưng hắn trở đề nghị đáng hại , đôi mắt đỏ lên đông đảo tia tiết , hai tay hắn rứa chặt lại . Khẽ cúi đầu và tiếp đến ngẩng yêu cầu nhìn nó. Hắn cười cợt :- Đẹp lắm.Nó không nói gì . Rước bóng và về vị trí. Hắn cũng đi theo. Không một ít trần trừ nhẵn vừa đụng xuống khu đất hắn chú ý nỏ , nhếch mép cùng mất nhẵn . Nó đơ người . Vận tốc . Cấp tốc như một bé gió chỉ dịu lướt qua nó thôi. Ko kể trái bóng màu cam lù mù thì nó không hề nhận ra gì nữa cả. Vì hiện thời nó đã trong tinh thần nằm dưới sàn và người thì không bé cảm giác. Trước đây vài giây , hắn vẫn phũ phàng chiếm bóng và cho nó ăn uống cả chiếc cùi trỏ tay vào khía cạnh không chút yêu mến tiếc. Chỉ đợi nó ngã sau khi đã nghi bàn hắn chạy cho tới định lật chiếc khẩu trang cơ ra thì Cường đã nhanh chân hơn . Đến đỡ nó dậy và chặn bàn tay của hắn .- ném ra _ Hắn ngầm ngừ- Anh không được tư phương pháp để ra lệnh đến tôi.- Tôi nói quăng quật ra.- Ngông cuồng. _ Nói rồi Cường bế nó dậy thoát ra khỏi sân.- Tôi mong muốn biết sau lớp khẩu trang black đó là ai. _ Hắn nhìn theo và nói.- không hẳn chuyện của anh _ cường khựng lại- mà lại nếu như tôi muốn.- Tuỳ anh . Nhưng lại tôi tất cả quyền ngăn cản.- Anh là gì.- Là bạn bảo vệ. Là đồng đội.- ………… – im lặng. Hắn cười rồi quay trở về nhìn Long cùng Hoàng hất hàm . Hai anh bạn nhìn nhau mỉm cười nhẹ rồi đi tới đặt tay đề xuất vai Cường:- Xin lỗi , tôi phiền anh rồi. _ Long nói- các người muốn gì _ Duy đi lấy xe giờ quay lại nhào tới.- không gì cả. _ Hoàng ôn tồn.- bỏ hai bạn họ ra và để chúng tôi ra về.- điều đó dĩ nhiên là không thể. _ Hắn đặt chân đến và thua cuộc Duy.- Anh…. _ Chị lịp kêu phải một giờ đồng hồ Duy lịm đi. Hắn đã chặt một đòn vào ngáy , bất tỉnh nhân sự tạm thời chứ cũng ko nguy hiểm.- những người hy vọng gì _ Cường cáu. Lay vai định giằng nhưng đã bị giữ lại với 2 cánh tay kiên cố lịch kia.- Tôi nói rồi . Tôi chỉ muốn xem đó là ai _ Hắn cười gửi tay va vào lớp khẩu trang bên phía ngoài trên khuôn khía cạnh nó.- BỎ RA_ Cường gào lên.“BỤP” Long cũng tấn công một đòn vào gáy của cường như hắn đã thực hiện với Long :- Xin lỗi ! dẫu vậy tôi yêu cầu làm vậy vày anh thừa bướng. _ cười hì hì.Hoàng cùng hắn dịu đỡ nó khi Cường ngã.- tiến hành đi thôi _ Hoàng nháy mắt.- Ừ. _ một tay dìu nó một tay hắn kéo loại khẩu trang ra.- HÂN_ Cả 3 cùng hét nên.- Chuyện gì cầm cố này _ Long lắc đầu thiếu tín nhiệm vào mắt mình nữa.- tất yêu tin được. _ Hoàng chú ý hắn.- trước đây khi giao đấu tôi sẽ thấy hai con mắt đó có gì quen thuộc quen tuy vậy không tài nào nhớ nổi. Cuối cùng lại là con nhỏ này. _ Hắn cúng dài chú ý nó bất lực.- Ơ nhưng. Hân còn không được ra viện mà…. Bé bé… trận chiến _ Long ấp úng.- Vậy là… xuyên suốt trận đấu lúc này người bị ông dã đòn các nhất là Hân sao _ Hoàng tròn mắt.- không nói các nữa. Đưa về nhà tôi đi. _ Hắn chú ý hai thằng bạn- Sao lại là đơn vị ông- Thế hiện thời đi đâu. Cho viện cho ông thầy dã chết tôi à.- À ờm. Đợi xíu tôi đi rước xe_ Long ton ton chạy đi.- Tôi lại làm điều tệ sợ hãi nữa rồi _ húi mắt xuống , hắn nói cùng với Hoàng.- Ông thôi từ bỏ trách bản thân đi. Đâu ai biết trước được truyện gì đâu.- Tôi biết phải làm những gì vào đầy đủ lúc rứa này đây. Nó… có lẽ rằng con nhỏ tuổi bị thương nặng trĩu lắm.- Ừk. Gọi bác bỏ sĩ riêng đến nhà đi cho tiện.- Cũng được. Về thôi _ hắn để tay yêu cầu vai Hoàng.- Để tôi giúp cho.- Thôi được rồi. Ông thế đồ dùm tôi nha.- Ừ.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *