Cũng đã được gần hai năm tính từ lúc ngày cuốn tè thuyết “Chỉ có thể là yêu” trước tiên được bỏ trên kệ sách, cũng là ngần ấy thời gian tôi dành hết tận tâm cho cuốn tè thuyết vật dụng ba có tên là “Giấu anh vào vào nỗi nhớ của em đi” này.
Gần hai năm chưa hẳn là một thời hạn ngắn nhưng mà cũng đủ dài để tôi suy ngẫm cùng tìm cho mình một con đường, một lối đi riêng trong sạch tác.“Giấu anh vào trong nỗi lưu giữ của em đi”chính là bước chuyển trung gian trong sự thay đổi về tư duy đó của tôi. Đây là cuốn tiểu thuyết chấp nhận đóng lại series tè thuyết “Chỉ có thể là yêu”, đóng lại quả đât của mọi chiếc xế hộp và phần nhiều con bạn đam mê bất tận với trò nghịch tốc độ. Đồng thời, nó cũng xuất hiện thêm một tư duy sáng sủa tác mới cho phiên bản thân tôi.“Giấu anh vào vào nỗi lưu giữ của em đi”sẽ không tồn tại câu chuyện tình yêu nhiều và ngọt ngào mà cũng đầy mâu thuẫn như “Chỉ rất có thể là yêu”, cũng không dịu nhàng nhưng đầy âu sầu như “Yêu không ăn năn tiếc”, nó âm thầm và giản dị như một chiều trời xanh đầy nắng cùng gió.
Ở cuốn tè thuyết này, tôi hy vọng sẽ đem đến cho fan hâm mộ cái quan sát rộng mở rộng về cuộc sống, về môi trường, về buôn bản hội, về những mâu thuẫn tưởng chừng rất dễ dàng nhưng không thể dễ toá gỡ, về hầu hết câu chuyện tình cảm không phải lúc nào thì cũng có dứt đẹp, về những niềm hạnh phúc mà tín đồ ta yêu cầu đi một vòng thật lớn, thậm chí là đánh đổi không ít thứ mới ngỡ ngàng nhận biết rằng, nó vẫn ở ngay cạnh bên mình. Có không ít người hỏi tôi, tại sao lại không viết về gắng hệ tiếp theo sau của “Yêu không ăn năn tiếc” mà lại quay ngược về vượt khứ của “Chỉ rất có thể là yêu”? cuộc sống vốn là 1 trong những vòng luẩn quẩn một trong những mối quan liêu hệ những chiều, lúc một mẩu chuyện này khép lại, sẽ lại có một mẩu chuyện mới mở ra. Mẩu truyện mới ấy lại là bắt đầu của một mẩu truyện khác nữa, với biết đâu, xong của nó lại chính là mở màn của câu chuyện đầu tiên. Cứ theo chiếc vòng tròn ấy, các bạn sẽ nhận ra có rất nhiều điều khá thú vị và bất ngờ trong cuộc sống của chủ yếu mình.
Khép lại cuốn cuối cùng trong series tè thuyết “Chỉ hoàn toàn có thể là yêu”, tôi sẽ bước đầu với một chủ thể mới, ở kia nhân vật cũng có thể có những sở thích và mê say mới. Vẫn luôn là những câu chuyện tình yêu nhưng sinh hoạt đó, tôi tìm được sự trưởng thành của bản thân mình qua các nhân thiết bị của tôi.
Trích đoạn:
Ngày sau cuối trước khi chính thức thành lập khai trương đường đua, hầu như không có phóng viên nhà báo làm sao được phép sắp tới vì các tay đua thường xuyên xuyên tới đây để thử xe cũng giống như làm thân quen với mặt đường và những khúc cua, ví như không cẩn thận rất dễ xảy ra tai nạn. Dịp này, tại vị trí xuất phát của mặt đường đua có ba chiếc xe ô tô đang đỗ, bên cạnh đó còn tất cả vài mẫu mô tô dừng tại đó ko xa. Khá nổi bật nhất trong các đó là cái xe màu trắng, dong dỏng dài, mui trần mà bất cứ ai chú ý vào cũng quan yếu rời đôi mắt ngay tiếp đến được. Tên dòng xe là Windy. Ngồi bên trong chiếc xe cộ là một anh chàng vẻ mặt tương đối u uất, gồm chút dữ tợn với lạnh lùng. Người chủ chiếc xe này không phải ai khác, đó là người xưa nay nhận lời Thiên Anh chu đáo Hạ chi - Hải Long, đồng thời là quản trị câu lạc bộ đua xe. Dòng xe sản phẩm hai có blue color da trời - một mẫu Porsche mới coóng, ngồi vào xe là Thiên Anh - anh chàng bác sĩ nhiều tài. Chiếc xe thứ cha có màu da cam - một loại Ferrari được đặt tên là Prince Sun. Nó còn tồn tại một tên không giống là Hoàng Tử chói lóa vì màu sắc quá khá nổi bật luôn khiến người ta nên nóng rực mắt lên vì vẻ thu hút của nó. Ngồi trong chiếc xe thứ bố này là Huy Khánh - một anh chàng đào hoa với lãng tử, đồng thời cũng là một nha sĩ trẻ nghỉ ngơi Hà Nội. Ba chiếc xe cộ xếp theo thiết bị tự con đường đua 1, 2, 3, ngoài ra đang chuẩn bị cho một cuộc đua thử.