"Em, em đứng lại nghe anh nói đây nè""Thôi, hổng có nói gì nữa hết đó""Em hổng nghe làm sao em hiểu, không gì đang giận anh rồi à?""Thôi, em trả lại mang đến anh nè, em hổng rước nữa đâu""Em trả cái gì vậy?"
Tân nhạc:
Trả lại mang đến anh mảnh khăn hồng đóCó tên nhì đứa màu không mờGiận hờn đưa ra nhau nhằm rồi luyến nhớLối về lỡ gặp mặt hững hờNgoảnh mặt che nón làm cho ngơ
Trả lại mang đến anh tình thư ngõ ýVới em anh hứa hẹn duyên thềMột ngày xa nhau nụ cười héo hắtCó lần bước vội qua cầuNhìn quý phái thấy em đang gục đầu
Vọng cổ:
Xin trả đến anh miếng khăn hồng đó trả lại mang đến anh tiếng nhớ lời thương trả lại cho anh hương tình thắm thuở ban đầu
Vì sao vậy em?
Anh vẫn quên đi câu cầu hẹn hôm nàoQuên lúc trao nhau lời thương, giờ nhớQuên tuyến đường mòn hai đứa team mưa chungLàm cầm nào để tin được bọn ôngHứa yêu kia rồi thờ ơ quên lãngMưa gió lạnh nhạt thắm cầu đôi vaiAnh trễ hứa hẹn hoài cho những người ta mến nhớ
Em, em nghe anh nó đây nèNói, nói dòng gì, em hổng ước ao nghe đâu.
Nhưng nhưng thôi, thì anh nói đi. Sao anh lặng ru vậy? Hơ
Em ơiLòng anh yêu thương em không lúc nào thay đổiHãy nghe anh phân trần đôi lờiHờn giận đưa ra em đến bờ môi thô héo nụ cườiMình đã phân tách nhau bao ngọt bùi cay đắngTháng rộng năm dài tình nghĩa nặng nề mờ phaiEm giận, em hờn anh thêm xót xa đauXích lại gần nhau mang đến nghĩa tình thêm ấm lạiNgười yêu ơi hỡi fan yêuThương nhau chín bỏ làm mười em ơi
Tân nhạc:
Tình nhớThôi mình không còn giận làm quenAnh xin làm gió quạt đềnMua lụa Tây Thi biếu emTại anhHôm ấy nào buộc phải vì emAnh hứa đợi rồi anh quênĐể mưa hôn lên tóc mềm
Giận hờn hai hôm nhiều năm như một thángGhét anh đôi bố bữa bởi năm trònMột bạn quay đi một bạn khẽ nóiNắm tay hết giận không còn hờnĐể trong niềm mơ ước thôi chập chờn
Vọng cổ:
Em ơi, biển khủng sông sâu còn tồn tại khi đầy lúc cạnNhưng tình của đôi ta luôn đông đầy theo năm tháng thì hờn dỗi bỏ ra em chi bờ mi đẫm lệ tuôn tràn
Ai biểu anh bắt tín đồ ta đứng hóng hằng giờAnh hứa mang đến thămNhưng rồi anh không có tớiCó phải cơn mưa chiều làm cho chạnh bước chân anh
Ba má anh ở bên dưới quê bắt đầu tớiLặn lội lên tp sài gòn để mong gặp mặt nàng dâuAnh mới vội vã ra bến xe nhằm kịp giờ đón rước nên trễ hẹn cùng em mang đến em giận em hờn
Anh nói sao? cha mẹ anh lên phía trên để coi mắt em đó hả?
Chết rồi, sao anh hổng nói trước để em... í dạ, trời ơiTại bởi vì anh muốn giành riêng cho em sự bất ngờ.
Thôi, đừng giận anh nữa nha, mấy tối rồi anh hổng có ngủ được đó
Anh ơiTình bọn chúng mình như tương đối thở trong timGiận hờn bằng hữu cũng bi thiết cũng nhớThao thức tối dài cơ mà đếm giọt sầu rơi
Anh hy vọng ngày sau chúng mình buộc phải duyên đề nghị nợĐể trong niềm mơ ước em không hề trăn trở chập chờn
Yêu em anh chỉ nguyện cầuTrăm năm trọn kiếp bạc đầu bên nhau
Cuộc đời dẫu lắm mến đauCho mang lại kiếp làm sao anh vẫn mãi yêu thương em.
Nói:
"Em, em đứng lại nghe anh nói trên đây nè""Thôi, hổng tất cả nói gì nữa không còn đó""Em hổng nghe làm sao em hiểu, chưa gì vẫn giận anh rồi à?""Thôi, em trả lại mang lại anh nè, em hổng mang nữa đâu""Em trả cái gì vậy?"
Tân nhạc:
Trả lại mang lại anh miếng khăn hồng đóCó tên nhị đứa màu không mờGiận hờn bỏ ra nhau nhằm rồi luyến nhớLối về lỡ chạm chán hững hờNgoảnh mặt đậy nón làm ngơ
Trả lại mang đến anh tình thư ngõ ýVới em anh tiềm ẩn duyên thềMột ngày xa nhau niềm vui héo hắtCó lần cách vội qua cầuNhìn quý phái thấy em sẽ gục đầu
Vọng cổ:
Xin trả mang đến anh mảnh khăn hồng đó trả lại mang lại anh tiếng lưu giữ lời yêu mến trả lại mang đến anh mùi hương tình thắm thuở ban đầu
Vì sao vậy em?
Anh sẽ quên đi câu cầu hẹn hôm nàoQuên dịp trao nhau lời thương, giờ nhớQuên con đường mòn nhị đứa đội mưa chungLàm cố kỉnh nào nhằm tin được lũ ôngHứa yêu đó rồi lạnh lùng quên lãngMưa gió hờ hững thắm cầu đôi vaiAnh trễ hẹn hoài cho tất cả những người ta yêu thương nhớ
Em, em nghe anh nó đây nèNói, nói mẫu gì, em hổng ao ước nghe đâu.
Nhưng nhưng mà thôi, thì anh nói đi. Sao anh im ru vậy? Hơ
Em ơiLòng anh yêu thương em không lúc nào thay đổiHãy nghe anh giãi tỏ đôi lờiHờn giận đưa ra em mang đến bờ môi thô héo nụ cườiMình đã phân chia nhau bao ngọt bùi cay đắngTháng rộng năm nhiều năm tình nghĩa khó khăn mờ phaiEm giận, em hờn anh thêm xót xa đauXích lại ngay sát nhau đến nghĩa tình thêm nóng lạiNgười yêu ơi hỡi tín đồ yêuThương nhau chín vứt làm mười em ơi
Tân nhạc:
Tình nhớThôi mình không còn giận làm cho quenAnh xin làm cho gió quạt đềnMua lụa Tây Thi biếu emTại anhHôm ấy nào cần vì emAnh hứa hóng rồi anh quênĐể mưa hôn lên tóc mềm
Giận hờn nhị hôm nhiều năm như một thángGhét anh đôi cha bữa bởi năm trònMột người quay đi một bạn khẽ nóiNắm tay hết giận hết hờnĐể trong niềm mơ ước thôi chập chờn
Vọng cổ:
Em ơi, biển to sông sâu còn tồn tại khi đầy lúc cạnNhưng tình của đôi ta luôn luôn đông đầy theo năm mon thì hờn dỗi đưa ra em đưa ra bờ mày đẫm lệ tuôn tràn
Ai biểu anh bắt người ta đứng đợi hằng giờAnh hứa mang đến thămNhưng rồi anh không tồn tại tớiCó phải trận mưa chiều làm chạnh bước chân anh
Ba má anh ở bên dưới quê mới tớiLặn lội lên thành phố sài gòn để mong chạm chán nàng dâuAnh bắt đầu vội vã ra bến xe nhằm kịp giờ đón chào nên trễ hẹn thuộc em đến em giận em hờn
Anh nói sao? bố mẹ anh lên đây để coi mắt em đó hả?
Chết rồi, sao anh hổng nói trước nhằm em... í dạ, trời ơiTại bởi vì anh muốn dành cho em sự bất ngờ.
Thôi, đừng giận anh nữa nha, mấy tối rồi anh hổng bao gồm ngủ được đó
Anh ơiTình chúng mình như hơi thở vào timGiận hờn anh em cũng bi thương cũng nhớThao thức đêm dài nhưng đếm giọt sầu rơi
Anh ý muốn ngày sau bọn chúng mình đề nghị duyên phải nợĐể trong giấc mơ em không thể trăn trở chập chờn