Theo thần thoại của Đạo giáo Trung Hoa, người thầy đầu tiên, cũng là người bao gồm pháp lực, đạo hạnh cao nhất trong số thần tiên là Hồng quân lão tổ. Hồng quân lão tổ bởi khí hồng mông hoang sơ sinh ra, từ lúc chưa tất cả vũ trụ, chưa bao gồm thế giới vật chất, ý thức tinh thần. Hồng quân lão tổ dạy ba người học trò ưu tú.

Sự ra đời của Hồng Quân Đạo Tổ
Khởi nguyên vũ trụ từ Hư Vô – Hỗn Độn phân phát xuất một khối tia nắng vĩ đại với năng lượng cực kỳ vô tận gọi là Đại Linh Quang xuất xắc Thái Cực quang đãng hay có thể tạm gọi là Đạo Nguyên. Thời điểm bấy giờ khối ánh nắng ấy phân tán hóa sinh, biến hiện phải thân ảnh bố vị tận thiện tận mỹ đầu tiên là Đức Hồng Quân Lão Tổ, Đức Ngọc Hoàng Thượng Đế với Đức Dao Trì Kim Mẫu. Đức Hồng Quân Lão Tổ xuất hiện chính là việc Đạo quang đại phát, chiếu diệu mạnh mẽ, lưu truyền từ Đạo Nguyên vi diệu đến những nơi vô minh tối tăm, chưa có ánh sáng trong vũ trụ mênh mông vô cùng tận.
Các tôn danh của Hồng Quân Đạo Tổ
Đức Hồng Quân Lão Tổ cửu thiên cảm ứng từ tônĐức Hồng Quân từ tônĐức Lão TổĐức Từ TônHình giáng tôn nghiêm và những tính chất đặc trưng của Hồng Quân Đạo Tổ
Đức Hồng Quân Lão Tổ thường thị hiện thân ảnh lão nhân râu tóc bạc phơ, da rẻ hồng hào tươi sáng,ánh mắt từ bi hiền hòa, luôn luôn nhẹ nhàng mỉm cười với muôn sinhToàn thân ngài khoác lên Đạo bào bạch y tỏa sáng sủa bạch quang đãng tinh khôi thuần khiết. Vầng minh khí ấy vừa dịu non thân thiện lại có tác dụng ấm áp lòng người với những ai hữu duyên được biết đến ngài,được quan sát thấy tia nắng từ bi đấy.Ở giữa vầng hào quang ấy luôn biến hiện muôn đóa hoa sen ngũ sắc chớm nở từ Hư Vô,nhanh chóng đại phân phát mãn khai, rồi lại tiêu biến vào vầng sáng ấy để những nụ hoa mới lại xuất hiện, sinh động vô cùng.Ngài thường có theo theo người một chiếc gậy gỗ mộc mạc đơn sơ cùng một bầu hồ lô chứa linh đơn bên trongĐức Hồng Quân Lão Tổ xuất hiện trong vũ trụ truyền Đạo, để thuận duyên hóa độ muôn sinh khắp Tam giớiĐệ Tử Của Hồng Quân Đạo Tổ
Hồng Quân Đạo Tổ tất cả 3 đệ tử bao gồm thức được đạo giáo tôn thờ là Tam Thanh:
Thái Thanh Đạo Đức Thiên TônNgọc Thanh Nguyên Thủy Thiên TônThượng Thanh Linh Bảo Thiên Tôn
Nguyên Thủy Thiên Tôn
Học trò thứ nhất của Hồng quân lão tổ là Nguyên Thủy Thiên tôn. Người được ra đời từ khí gốc đầu tiên của vũ trụ, là thái cực khí nguyên gốc trước lúc phân chia thành lưỡng nghi âm dương. Ông là lãnh tụ của Xiển giáo. Nguyên tắc của Xiển giáo quy tắc rất nghiêm ngặt. Thường chọn lọc đệ tử rất kỹ lưỡng, phải là người tất cả phẩm chất trong sáng, căn nguyên đạo hạnh thì mới thu nạp cùng dạy dỗ.
Học trò của Nguyên Thủy Thiên Tôn gồm có 13 người tất cả
1. Quảng Thành Tử ở động Đào Nguyên núi Cửu Hoa
2. Hoàng Long chân nhân ở động Ma Cô núi Nhị Tiên
3. Thái Ất chân nhân ở động Kim quang đãng núi Càn Nguyên
4. Văn Thù Quảng Pháp thiên tôn ở động Vân Tiêu núi Ngũ Long
5. Từ sản phẩm đạo nhân ở động Lạc Già núi Phổ Đà6. Đạo Hành thiên tôn ở động Ngọc Ốc núi Kim Đình
7. Xích Tinh Tử ở động Vân Tiêu núi Thái Hoa
8. Xoay Lưu Tôn ở động Phi Vân núi ngay cạnh Long
9. Linh Bảo đại pháp sư ở động Nguyên Dương núi ko Động
10. Phổ Hiền đạo nhân ở động Bạch Hạc núi Cửu Cung
11. Ngọc Đỉnh chân nhân ở động Kim Hà núi Ngọc Tuyền
12. Thanh Hư Đạo Đức chân nhân ở động Tử Dương núi Thanh Phong
13. Khương Tử Nha
Đức Nguyên Thủy Thiên Tôn còn gọi là “Ngọc Thanh Nguyên Thủy Thiên Tôn”, là vị tối cao trong Tam Thanh, cũng là vị Tôn Thần hạng nhất của Thần Tiên Đạo Giáo. Theo “Lịch đại thần tiên thông giám” tôn xưng Ngài là “Vị Tổ chủ trì cõi trời”. Địa vị của Ngài mặc dù cao, nhưng lại xuất hiện muộn hơn Thái Thượng Lão Quân.
Hồi đầu của Đạo giáo không thấy nói đến Nguyên Thủy, trong “Thái Bình Kinh”, Tưởng Nhĩ Chú” cũng đều ko thấy đứng tên Ngài, kể cả trong thần thoại xưa Trung Quốc cũng không thấy nói đến hành trạng Ngài. Danh xưng Nguyên Thủy xuất hiện sớm nhất trong “Chẩm trung thư” ghi là “Trước cơ hội hổn độn chưa phân rõ (thái cực), đã gồm “tinh hoa của trời đất” hiệu là “Nguyên Thủy Thiên Vương”sẵn mặt trong, sau phân trở thành hai phần (lưỡng nghi), Nguyên Thủy Thiên Vương ở phía trên cõi trời, ngẫng lên hút thiên khí, cúi xuống uống địa tuyền (suối đất ) trải qua vô số kiếp , cùng với Thái Nguyên Ngọc Nữ thông khí kết tinh mà lại sanh ra Thiên Hoàng Tây Vương Mẫu. Thiên hoàng sinh ra Địa Hoàng, Địa Hoàng sanh ra Nhân Hoàng, tiếp tục sanh ra bé cháu là Bào Hi, Thần Nông. Cho nên bảo rằng : “Phía bên trên Đại La tất cả bảy ngọn núi báu gọi là Huyền Đô Ngọc Kinh, có tía cung. Thượng cung là nơi ở của Bàn Cổ Chân Nhân, Nguyên Thủy Thiên Vương cùng Thái Thái Thánh Mẫu”. Như vậy, từ đây mới gồm danh xưng Nguyên Thủy Thiên Vương.
Đến thời kỳ nam Bắc triều, trong sách “Chân linh vị nghiệp đồ” của Đào Hoằng Cảnh nước Lương, mới ghi danh hiệu Nguyên Thủy Thiên Tôn. Sách nầy nói rằng vị thần tối cao làm cho chủ tất cả là “Thượng thai hư hoàng đạo quân”, hiệu là Nguyên Thủy Thiên Tôn, cũng xưng là Ngọc Thanh Cảnh Nguyên Thủy Thiên Tôn. Nhưng trong sách nầy lại cũng bao gồm ghi vị “Nguyên Thủy Thiên Vuơng” được xếp vào vị trí thứ tư, gọi là “Tả vị đệ tứ thần”.
*Sách “Kinh Tịch Chí Tứ” đời Tùy giải nghĩa đặc tính của Nguyên Thủy Thiên Tôn và chư thần, nói rằng Nguyên Thủy Thiên Tôn sanh trước khi gồm trời, mang đến Ngài là “Thể của trời , còn mãi ko mất. Mỗi khi mở ra trời đất, nhận mẫu đạo thể túng thiếu mật thần diệu đó nhưng mà sinh trưởng. Trời đất chẳng phải cùng bao gồm một lần, mà lại phải qua các trình tự:- diên khang, xích minh, long hán, khai hoàng, trải suốt bốn mươi triệu năm . Sản phẩm thượng phẩm của chư Tiên tất cả Thái Thượng Lão Quân, Thái Thượng Trượng Nhân, Thiên Hoàng Chân Nhân, Ngũ Phương Ngũ Đế và các Quan Tiên”.
Các đạo sĩ đời Tùy lại xưng Ngài là “Lạc Tĩnh Tín” . Như vậy, bắt đầu từ đời Tùy, Đường mới gồm xuất hiện các chuyện thần thoại nói về những vị thần tối sơ và đặt ra tín ngưỡng của tín đồ Đạo giáo đối với Nguyên Thủy Thiên Tôn.
*Liên quan tiền đến danh xưng Nguyên Thủy Thiên Tôn , trong “Sơ Học Ký” quyển thứ nhị mươi ba có dẫn theo “Thái Huyền Chân Nhất bản tế kinh” giải thích:-“Không gì tôn kính hơn, ko gì cao cả hơn, là bậc duy nhất khởi đầu cho muôn vật, nên có tên là “Nguyên Thủy” , chuyển vận mẫu “Đạo” hết sức tôn quí, lại thường cai quản nhị thanh (thượng thanh và thái thanh) , ở trên các trời, bắt buộc xưng là “Thiên Tôn”.
*Sách “Lịch đại thần tiên thông giám” nói:- “Nguyên chính là gốc, thủy đó là khởi đầu, tức là khí tiên thiên vậy”. Điều đó nói lên Nguyên Thủy là nguồn gốc tối sơ của muôn vật, ở bên trên tất cả thần tiên, gọi là “Thiên Tôn” (tôn quí hơn cả trong mặt hàng chư thiên).
* Căn cứ vào Đạo khiếp thì :- “Nguyên Thủy Thiên Tôn vốn là “Khí tự nhiên”, có trước vũ trụ vạn vật. Thể của nó còn mãi chẳng mất, mặc dầu trời đất gồm hủy diệt thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến sự tồn tại của nó. Cứ mỗi lần hình thành “trời đất mới” thì Thiên Tôn lại giáng lâm nhân thế, khai mở đạo pháp áo túng bấn để độ bọn chúng sanh. Chỗ độ người nầy là những phẩm cao nhất của thiên tiên, kể cả “Thái Thượng Lão Quân”, “Thiên Chân Hoàng Nhân”, các thần tiên năm phương cõi trời. Những lần ra đời “trời đất mới” đều tất cả niên hiệu như là:- “Diên Khang”, “Xích Minh”, “Long Hán”, “Khai Hoàng” v.v…Mỗi niên hiệu kéo dãn 41 triệu năm. Vị đó, đức Nguyên Thủy Thiên Tôn ở nơi tầng cao nhất là cõi “Đại La Thiên” vào 36 cõi trời. Theo Ngọc ghê diễn tả là, đất bằng đá quý ròng , thềm bậc là ngọc thạch. Trong cung có bảy báu, ngọc quí, các vị Tiên Vương, Tiên Công, Tiên Khanh, Tiên Bá, Đại phu Tiên cùng ở điện trung ương cùng điện nhị bên. Hình dáng nầy là vì người thế gian mô phỏng theo sinh hoạt của vua chúa trần gian nhưng mà tả ra.
*Như vậy, ta thấy quá trình biến hóa gốc từ “nguyên thủy” vốn đầu tiên là thuật ngữ triết học của Đạo gia, về sau mới được “thần hóa” dần dần trở thành Vị Tối Cao của những thần vào Đạo giáo, đứng đầu Tam Thanh. Nếu chú ý ở giác độ lịch sử thì việc chuyển từ quan điểm cá thể của đạo gia trở thành quan điểm thông thường của đạo giáo cũng là điều dễ hiểu, đến việc tạo thành “Đấng tối sơ duy nhất” nầy.
*Cũng theo “Lịch đại thần tiên thông giám” tế bào tả về Nguyên Thủy Thiên Tôn “hào quang bảo phủ đầu, toàn thân có 72 sắc”, cho nên trong điện thờ “Tam Thanh”, hình tượng Nguyên Thủy đầu gồm vầng hào quang, tay cầm viên linh đan màu đỏ; hoặc tay phải như đang bưng một vật gì còn tay trái thì ném đồ vật gi đó ra ngoài. Hình tượng nầy mang ý nghĩa “trời đất chưa thành hình, còn hỗn độn chưa mở ra, muôn vật chưa sanh ra” để diễn ý “trạng thái vô cực” với “thời hỗn độn chưa phân rõ âm dương” ở vào đại thế kỷ thứ nhất.Cho đề xuất về sau, Đạo gia lấy ngày “ Đông Chí” có nghĩa “dương sinh âm giáng, ngày ngắn đêm dài” có tác dụng ngày thánh đản của đức Nguyên Thủy Thiên Tôn .Thời gian trải qua khá lâu, sự sùng bái Ngài được sâu rộng, trên là từ vua chúa , dưới đến thứ dân, không một ai là chẳng tình thực lễ lạy.
Nguyên Thủy Thiên Tôn còn được tôn xưng là “Nguyên Thủy Thiên Vương” “Ngọc Thanh Tử Hư Cao Thượng Nguyên Hoàng Thái Thượng Đại Đạo Quân”, là Ông Tổ của Đạo Giáo. Ngài đã hiện hữu từ dịp “Thái nguyên” (lúc chưa mở ra vũ trụ vạn vật) vì vậy được xưng là “Nguyên Thủy” (bắt đầu).
Theo truyền thuyết, thời điểm “Thái cực” chưa phân thành “Lưỡng nghi” , trời đất mặt trời mặt trăng chưa có, đã hiện hữu một vị “Bàn Cổ Chân Nhân”, là tráng nghệ đầu tiên của vũ trụ, tự xưng là「Nguyên Thủy Thiên Vương 」.
Trải qua thời gian tám kiếp số, mới chia thành hai nghi âm dương. Lúc ấy, Nguyên Thủy Thiên Vương trụ tại Ngọc Kính Sơn, phía trên của trung tâm. Ngài đã hấp thu tinh hoa của khí trời cùng suối đất (thiên khí địa tuyền) mà sống.
Thông thường, dân gian tuyệt lầm lẫn cho rằng Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng với Ngọc Hoàng Thượng Đế là một vị, kỳ thực ko phải thế.
*Căn cứ vào sách “Đào Hoành Cảnh Đích Chân Linh Vị Nghiệp Đồ”, chia những thần thành bảy cấp, để Nguyên Thủy Thiên Tôn ở thiết yếu vị của “Thượng Thanh”, Thái Thượng Lão Quân ở chính vị của “Thái Thanh”, còn Ngọc Hoàng Thượng Đế ở trung vị thứ nhất của cung thứ bố “Ngọc Thanh”.
Nói phương pháp khác, trên Ngọc Hoàng Thượng Đế còn tồn tại Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng Thái Thượng Lão Quân , nhưng mà hai vị nầy không giống nhau, nên chủ tể chân chính của trời đất muôn vật phải là Nguyên Thủy Thiên Tôn .
Thế gian đem Nguyên Thủy Thiên Tôn mang lại đồng với Ngọc Hoàng Thượng Đế chẳng qua là tại tinh thần kính trời sợ thần, e rằng thiếu sự tôn kính nhưng thôi.
Phong tục dân gian cứ vào đêm trừ tịch, cử hành nghi thức cúng lễ Nguyên Thủy Thiên Tôn tại những điện thờ , bắt đầu từ 11 giờ khoảng 30 phút đêm ấy, số người tham dự quá đông, kẻ đến sau không thể chen chân vào lễ lạy được.
*Ngày vía của Nguyên Thủy Thiên Tôn là ngày mùng một mon giêng.
Thái Thượng Lão Quân (Lão Tử)
Học trò thứ là Lão tử, Tổ sư của đạo giáo, ông là một vị thần vào bậc lãnh tụ tối cao. Công việc của ông là chưởng quản nhân giáo, đảm đương những công việc về đạo đức, lễ nghĩa, tu luyện, bào chế linh đơn để kéo dãn tuổi thọ. Tên hiệu đầy đủ là Thái Thanh Đạo đức Thiên tôn, Thái Thượng Lão quân. Ông tất cả bảo bối là một chiếc vòng kim cương, một lò bào chế rất nhiều linh đơn, cưỡi một bé trâu màu xanh.
Thái Thượng Lão quân hay còn gọi là Đạo Đức Thiên tôn là vị thần tiên tối cao nhất gồm trước trời đất với vũ trụ, là vị Thần trường sinh bất tử, Thống ngự thiên địa càn khôn. Tạo ra vạn vật của thế gian.
Là vị Thần tiên thần thông quảng đại, có thể biến hóa vạn vật, thần tiên cứu độ cho chúng sinh. Giải cứu đến những kẻ bất hạnh, những người đang chịu khổ, chịu nạn chỉ cần khấn hoặc gọi thương hiệu vị thần là Đạo Đức Thiên Tôn thì sẽ được vị thần giúp đỡ. Biến hung thành cát. Tất cả khi vị Thần ở Thiên cung, Địa ngục, khi hạ giáng xuống nhân gian. Biến thành Tiên đồng, Ngọc nữ, Đế quân, Thánh nhân, Thần tài, Phật thiên y, Công tào, Thần mưa, Thần gió…..
Đạo Đức Thiên Tôn truyền khiếp pháp nhằm cứu độ bọn chúng sinh vào cơn hoạn nạn, chịu khổ bên trên chốn thiên hạ và truyền thụ mang đến những người ở tại Hạ giới có tiên duyên. Học với luyện, nắm giữ được đạo trời tất cả thể kéo dài tuổi thọ, trừ họa được phúc, không làm cho chuyện độc ác có thể hành đạo. Ngay cả những bậc đế vương cũng thực hành lấy chân tởm đạo đức ,giáo hóa đến dân chúng. Đất nước yên ổn lành.Mùa màng bội thu dương thế thái bình an khang thịnh vượng. Những vị chân nhân đã đều tụng chân kinh vày Thái Thượng truyền với học pháp tu luyện đắc đạo thành tiên truyền rằng:
Như ông Bành Tổ hiểu được phương pháp dưỡng sinh, đắc đạo thành tiên 780 tuổi cơ thể ko bị suy lão Ông nói với Thái Nữ 267 tuổi rằng: Một Chân nhân tu đắc đạo gồm thể nhìn thông Thiên Địa, mắt trái coi thiên cơ, mắt phải coi địa lý. Tai nghe vạn vật, ngăn chặn tai ách cứu độ chúng sinh. Không cánh gồm thể bay, có thể cưỡi rồng lên chốn Thiên Đình, đi qua lửa, xuyên qua núi cao biển cả, đứng trước chốn đông người không người nào biết, ẩn thân vào thảo mộc. Tiêu diêu tự tại cứu tế mang đến bách tính.
Thái Ất chân nhân nói:
Nhà nào tất cả Kinh này thường tụng kị được nạn kiếp, an toàn và tài lộc tự đến. Người tụng tởm này sẽ được những thiên thần ở 10 cõi trời hộ thân. Thiên Địa cảm ứng, sau được Ngọc phù Bảo Thần Kim dịch luyện hình, hình thần cùng đạo hợp chân.
Cổ Phật bao gồm thơ:
Truyền được Thánh đạo dẫn từ hành
Phộ độ quần mê luyện thánh quang
Nếu ngộ tiên thiên Thanh tĩnh đạo
Sống đời trường thọ của kim tiên.
Khổng Tử nói:
Kinh pháp kỳ diệu không thể tưởng
Không đầu, ko đuôi lại vô hình
Nếu dùng trực giác cơ mà thấy được
Người trần cực kỳ phàm xuất thế nhân.
Đại Sỹ quan lại âm nói:
Ta tụng khiếp này cả vạn lần đã được chân đạo. Tởm này là pháp của trời. Người tập chẳng truyền mang đến hạ sỹ. Thủa xưa ta nhận được khiếp này từ Đông Hoa Đế Quân. Đông Hoa Đế Quân nhận được từ Kim Khuyết Đế Quân. Kim Khuyết Đế Quân nhận được từ Tây Vương Mẫu. Tây Vương Mẫu theo phong cách truyền miệng ko ghi văn tự. Nay ta ghi thành sách cơ mà truyền mang đến đời. Thượng Sỹ ngộ rồi sẽ lên Thiên Cung. Trung Sỹ tu rồi sẽ thành Tiên ở nam giới Cung. Hạ Sỹ học được sẽ sống thọ trên đời, du hành tam giới vào được Kim Môn.
Tử Vi Đại Đế nói:
Cứu khổ thập phương phù Diệu Kinh
Người biết, người tụng, có người không
Linh ứng Thần thông bởi người tụng
Bên vào huyền diệu không nhiều người hay
Kinh này có chứa Trường sinh tửu
Không biết người phàm uống giỏi chưa?
Bắc Đẩu tinh quân nói:
Nhà nào có Kinh này ngộ giải được thì tai chướng chẳng xâm, chư thánh giữ cửa. Người chết dưới địa phủ được thăng thiên. Mộ phần kết phát, nhỏ người thanh tú, hạnh minh đa đinh đông người. Ngũ lộ thần tài chỉ lối. Văn Xương ban pháp học danh. Thần lên Thượng giới Triều Bái cao chân công đầy, đức thành. Tương cảm đế quân. Tụng gớm linh ứng nâng mây tím mà lên trời. Tất cả câu rằng: Nhất nhân đắc đạo Kê, Khuyển cũng thăng thiên.
LINH BẢO THIÊN TÔN ( THÔNG THIÊN GIÁO CHỦ )
Thông Thiên giáo chủ là một vị thần tiên tối cao vào Đạo giáo, đứng thứ bố trong Tam Thanh với ngôi vị Thượng Thanh Linh Bảo Thiên Tôn. Ông CŨNG là đồ đệ thứ bố của Hồng Quân lão tổ thuộc với nhì vị sư huynh là Thái Thượng Lão Quân và Nguyên Thủy Thiên Tôn, tuy vậy ông nắm giữ Tru Tiên Tứ Kiếm của Hồng Quân Lão Tổ cần là người giỏi nhất cùng mạnh nhất vào Tam Thanh.
Thông Thiên giáo chủ thu nhận tất cả các đồ đệ bất kể họ là ai, kể cả người không nhiều đức, hay súc vật miễn sao có ý muốn tu thì đều truyền đạo cho, góp họ tu tiên. Thông Thiên giáo chủ đến rằng bọn chúng sinh bình đẳng, ai có đức, gồm khát vọng, nỗ lực kiên trì không ngại gian khổ thì đều được cho tu tập. Vì vậy ông đến rằng 2 vị sư huynh hà khắc trong việc chọn đệ tử (Thái Thượng Lão Quân cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn quy định phải là những ai được các vị tiên xem là có cốt biện pháp thì mới được mang đến tu tiên học đạo). Môn hạ của ông vì chưng thế đông đảo nhất, nhưng người tài giỏi cũng vô số, trong đó đáng kể nhất là tứ đại đồ đệ : Đa Bảo Đạo Nhân (sau thành Phật tổ Như Lai), Vô Đương Thánh Mẫu, Quy Linh Thánh Mẫu, Kim Linh Thánh Mẫu và các đệ tử khác như Triệu Công Minh ,Tam Tiêu Nương Nương – Vân Tiêu, Quỳnh Tiêu, Bích Tiêu với Cửu Khúc Hoàng Hà; Hạm bỏ ra Tiên Cô cùng thập đại thiên quân trứ danh với Thập Tuyệt Trận.Trong quá trình truyền đạo, Thông Thiên giáo chủ và hai vị sư huynh nảy sinh hiềm khích phải đã xuống trần lập Vạn Tiên Trận và Tru Tiên Trận để ngăn cản hai sư huynh nhưng đều thất bại. Sau biến cố đó, Thông Thiên giáo chủ mai danh ẩn tích, không có bất kì ai biết tăm tích của ngài nữa.