Bạn đã xem bạn dạng rút gọn của tài liệu. Coi và cài đặt ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (55.15 KB, 2 trang )
tan vỡ tổ, hiện thời cổng trường to ra nhiều thêm rồi chắc không hề cảnh tượng ấy nữa, tự nhiên và thoải mái mình mỉmcười lúc nghĩ lại thời học tập sinh,. Phi vào sân trường, bao cảm xúc, kỉ niệm lại ùa về, trườngmình đổi khác nhiều quá, cái sân bê tông trũng cứ mùa phe cánh là ngập giờ vẫn thay bởi gạch đỏ, láttừng ô ngay lập tức ngắn, bằng phẳng và được cải thiện hơn. Phần nhiều cây bàng, cây phượng đu đưa tronggió như gợi ghi nhớ về đầy đủ kỉ niệm sẽ xa.Nhung à! phần lớn khu lớp học cũng đã khang trang hơn, có khu được xây mới, trước kia trườngchỉ bao gồm bốn khu chính giờ trường đang quy hoạch gồm sáu khi, thêm khu vực nhà đa năng và khu để thựchành hóa, lý, sinh và phòng thứ chiếu riêng biệt nữa, trường bản thân giờ còn xây cả bể bơi nữa đấy,xây ở khu đất trống trước kìa mọc đầy cỏ vệ sinh đó, sân vườn sinh vật cũng không thiếu loài sinh vật hơn,phong phú hơn. Tôi đã ghé thăm lớp 9A cũ của chúng mình nữa đấy, mình còn vào khu vực ngồicủa mình năm xưa, lớp học giờ đã khác nhiều, nhiều bàn và ghế mới, bảng new còn lắp thêm thêm tivi nữa. Tuy khác biệt là vậy nhưng lại hình hình ảnh thân nằm trong vẫn như còn mãi. Nhung ơi! mình cònnhớ lắm hình ảnh tập thể lớp ngồi yên ổn ăng nghe giảng, nhưng lại chỉ được vài phút là nhao nhao nóichuyện, bản thân nhớ phần đa buổi kiểm tra căng thẳng, nhớ phần đa tiếng mỉm cười hồn nhiên và cả giọngnói ấm ấp của thầy cô lúc giảng bài, đang miên man với gần như kỉ niệm thì ba tiếng trống báohiệu tiếng truy bài vang lên kéo mình trở lại hiện tại. Ôi! tiếng trống thân thương, giờ trống đicùng tuổi học trò ngây thơ của chính mình suốt tư năm, giờ đồng hồ trống gợi lại bao nhiêu kỉ niệm về thờihọc trò chơi nghịch, chạy nhảy trên sảnh trường. Lúc này trên sân, học viên ùa vào lớ, color áotrắng tinh khôi trong sạch ấy bên cạnh đó đi sâu vào chổ chính giữa trí mình rồi Nhung à! xung quanh sân đột nhiên chợtnminhf nhìn thấy hình bóng rất gần gũi đang giờ về phía mình, mình nhảy khóc, bao cảm xúc ẩnchứa lâu nay nay phần đa tràn ra qua hàng nước mắt. Nhung bao gồm biết bản thân đã gặp gỡ ai không? bản thân đãgặp cô Mai, cô giáo dạy văn hồi lớp 9 và dạy công dân suốt bốn năm mình học trung học dấy,mình chạy ra ráng tay cô, cả nhì cô trò cùng cú động, sau bao năm cô vẫn nhận thấy mình, cô giờhơn năm mươi tuổi rồi, tóc đang điểm bạc thế nhưng cô vẫn tâm huyết vơi nghề, vẫn yêu thương thươnghọc sinh như ngày nào, nhì cô trò hàn huyên rất nhiều chuyện, cô hỏi thăm các bước và cuộcsống của mình, cô còn hỏi mình gồm liên lạc với chúng ta trong lớp không, giờ chắc những trò của côthành đạt hết rồi nhỉ? cô vẫn rất thân mật tới các học sinh của cô, vẫn khuôn mặt hiền hậu, giọngvăn truyền cảm.Nhưng cấp tốc thật, 30p ra đùa ra trôi qua mình xin chào cô ra về nhưng trong tim vẫn xúc động.Thôi, thư sẽ dài rồi, bản thân chúc Nhung và mái ấm gia đình mạnh khỏe, như mong muốn và thành công, phát âm thư
nhớ liên hệ với mình nhé! hứa hẹn ngày học lớp sẽ gặp gỡ lại cậu!Thân ái!Phạm Thị Yến
Tài liệu liên quan











(30.9 KB - 2 trang) - Tưởng tượng 20 năm tiếp theo em trở lại thăm lại trường cũ hãy viết thư mang lại mọt người bạn làm việc hồi ấy nhắc lại buổi thăm trường xúc đụng